Truy Tìm Người Hùng . Морган Райс

Читать онлайн книгу.

Truy Tìm Người Hùng  - Морган Райс


Скачать книгу
lý do khiến Thor luôn luôn cảm thấy mình mang tội. Cậu đã luôn luôn nghĩ rằng đó là lý do gia đình ghét cậu.

      "Tôi nghĩ ngài đang nhầm tôi với ai đó," Thor nói. "Tôi không có mẹ."

      "Không có mẹ?" Argon vừa hỏi vừa mỉm cười. "Ngươi được sinh ra bởi đàn ông ư?"

      "Thưa ngài, ý tôi muốn nói rằng mẹ tôi đã qua đời khi sinh tôi. Tôi nghĩ rằng ngài đang nhận lầm tôi."

      "Ngươi là Thorgrin, thuộc tộc McLeod. Là con út trong số bốn anh em. Ngươi đã không được chọn."

      Ðôi mắt Thor mở to. Cậu không thể tin nổi điều gì đang diễn ra. Người mang tầm vóc như Argon thừa biết cậu là ai—thậm chí còn biết nhiều về cậu hơn chính bản thân cậu. Cậu chưa bao giờ tưởng tượng nổi rằng có ai đó ngoài những người trong làng biết về cậu.

      "Làm thế nào … mà ngài biết điều này?"

      Argon mỉm cười đáp lại, nhưng không trả lời.

      Thor bất ngờ xen lẫn với tò mò.

      "Làm thế nào…" Thor nói thêm, chậm rãi từng từ, "… làm thế nào mà ngài biết mẹ tôi? Ngài đã gặp bà ấy? Bà ấy là ai?"

      Argon quay lưng bước đi.

      "Hãy để dành câu hỏi ở lần khác" ông nói.

      Thor nhìn ông ta bỏ đi, cảm giác khó tả. Ðó quả là một cuộc gặp gỡ choáng ngợp và bí ẩn, tất cả xảy ra quá nhanh. Cậu quyết định không thể để Argon bỏ đi; cậu vội vã lao theo.

      "Ngài đang làm gì ở đây vậy?" Thor hỏi, vội vã để bắt kịp. Argon, sử dụng chiếc quyền trượng của mình, một món đồ bằng ngà cổ, giả tảng đi nhanh. "Không phải ngài đã đợi tôi, phải không?"

      "Còn ai khác sao?" Argon hỏi lại.

      Thor rảo bước để bắt kịp, theo ông ta đi sâu vào rừng, bỏ lại khoảng rừng thưa ở phía sau.

      "Nhưng tại sao lại là tôi? Làm thế nào ngài biết tôi sẽ đến đây? Có phải đó là điều mà ngài muốn?"

      "Hỏi nhiều quá" Argon đáp lại. "Người làm bầu không khí trở nên ồn ào. Thay vào đó ngươi nên lắng nghe."

      Thor theo ngay phía sau vị Pháp sư khi họ tiếp tục vượt qua cánh rừng rậm rạp, cậu cố gắng hết sức để giữ im lặng.

      "Ngươi đi tìm con cừu bị lạc," Argon nói. "Một nỗ lực đáng trân trọng. Nhưng ngươi chỉ đang lãng phí thời gian thôi. Còn vật đó sẽ không thể sống sót."

      Ðôi mắt Thor mở to.

      "Làm sao ngài biết được?"

      "Ta biết những thế giới mà ngươi không bao giờ biết tới, chú nhóc. Ít nhất là hiện thời ngươi vẫn chưa thể biết tới."

      Thor tự hỏi khi cậu vượt lên để bắt kịp.

      "Dẫu vậy ngươi sẽ chẳng nghe lời ta đâu. Ðó là tính cách của ngươi. Cứng đầu. Giống hệt mẹ ngươi. Ngươi sẽ vẫn tiếp tục tìm kiếm con cừu đó, quyết tâm cứu bằng được nó."

      Thor bỗng đỏ mặt khi thấy Argon đọc được suy nghĩ của mình.

      "Ngươi là một cậu bé nóng vội," ông nói thêm. "Mạnh mẽ. Tự kiêu. Chủ động suy xét. Nhưng một ngày nào đó điều đó có thể khiến ngươi gục ngã."

      Argon bắt đầu đi bộ lên sườn núi phủ đầy rêu, Thor lững thững theo sau.

      "Ngươi muốn gia nhập đội quân Legion của Nhà vua phải không", Argon hỏi.

      "Vâng!" Thor hào hứng trả lời. "Liệu tôi có cơ hội không? Ngài có thể giúp tôi không?"

      Argon cười lớn, một âm thanh vang vọng vào hư không khiến Thor cảm thấy lạnh sống lưng.

      "Ta có thể làm tất cả mọi thứ nhưng sẽ chẳng có gì thay đổi cả. Số phận của ngươi đã định sẵn rồi. Nhưng ngươi có quyền lựa chọn."

      Thor không hiểu.

      Họ lên đến đỉnh núi, Argon dừng lại và quay lại nhìn Thor. Thor chỉ đứng cách vài bước chân, và cảm thấy năng lượng của Argon đốt cháy mình.

      "Vận mệnh của ngươi là trở thành một người vĩ đại," ông ta nói. "Ðừng từ bỏ nó."

      Thor mở to mắt. Vận mệnh của mình? Vĩ đại? Cậu phổng mũi tự hào.

      "Tôi không hiểu. Lời nói của ngài quá bí ẩn. Xin hãy nói cho tôi rõ."

      Nhưng Argon đã biến mất.

      Thor há hốc miệng. Cậu ngó nghiêng, suy ngẫm, tự hỏi. Cậu đã tưởng tượng ra cảnh vừa rồi ư? Ðó chỉ là ảo giác thôi ư?

      Thor quay lại và khám xét khu rừng; từ điểm nhìn này, tít cao trên sườn núi, cậu có thể nhìn thấy xa hơn trước. Cậu phát hiện sự di chuyển từ khoảng cách xa. Cậu nghe thấy một tiếng động và biết chắc đó là tiếng động phát ra từ con cừu của mình.

      Thor lao xuống sườn núi phủ đầy rêu và vội vã chạy theo hướng âm thanh, quay lại khu rừng. Cậu vừa đi vừa nghĩ về cuộc gặp gỡ với Argon. Cậu khó lòng tin là điều đó vừa mới xảy ra. Vị Pháp sư của Nhà vua làm gì ở nơi này? Ông ta đã chờ cậu. Nhưng tại sao? Ðịnh mệnh cuộc đời cậu mà ông ta nói nghĩa là sao?

      Thor càng cố gắng để hiểu, thì cậu lại càng khó hiểu. Argon đã cảnh báo cậu không nên tiếp tục đồng thời lại khích lệ cậu làm vậy. Bây giờ, khi ông ta đi mất, Thor có linh tính ngày càng mạnh, rằng một điều gì đó quan trọng sắp xảy ra.

      Cậu rẽ vào một lỗi rẽ và dừng lại, ớn lạnh vì khung cảnh trước mặt. Tất cả những cơn ác mộng tồi tệ nhất của cậu đã đến trong một khoảnh khắc. Tóc cậu dựng ngược lên, và cậu nhận ra mình đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi tiến quá sâu vào khu rừng Darkwood như thế này.

      Trước mặt cậu, cách chừng ba mươi bước, là một quái thú Sybold. Dáng vẻ nặng nề, lừng lững, đứng bằng cả bốn chân, với kích cỡ gần


Скачать книгу